Mười truyện đơn sơ về Giáo Lý và Giáo Dục mỗi tuần (21)


201. Một khuôn mặt có thể là một ánh sáng Chúa dùng

Một bà sang trọng kia đến Lộ Đức để xem chơi.

Thấy đoàn kiệu những người hành hương đi ngang qua, bà hết nhìn người nầy đến người khác. Bỗng cặp mắt của bà dừng lại trên khuôn mặt của một nữ tu đang đi kiệu. Sau đó, bà tìm gặp nữ tu nầy và tâm sự:

- “Sao tôi thấy khuôn mặt của sơ vui tươi thế?”

Nữ tu chưa kịp trả lời thì bà đã nói tiếp:

- “Ba mươi năm nay, tôi sống bê bối, tiêu xài, phung phí, nhưng không bao giờ được sự bằng an.”

Hai người nầy tâm sự một hồi lâu. Cuối cùng, bà nầy đi xưng tội, và bà được bằng an.

202. Sự đền tội của một em bé

Nhà kỹ nghệ công giáo danh tiếng, Léon Harmel, thuật lại câu truyện sau:

Một bà mẹ kia đánh thức con dậy. Bà thấy dưới gối con có một cục gỗ.

- “Con làm gì thế?”

- “Thưa mẹ, khi đi học giáo lý, con nghe dạy rằng mình phải hãm mình để cho kẻ có tội được trở lại. Con chọn cách hãm mình nầy. Con trông cậy Chúa nhậm lời con.”

Đó là gương một em bé trong sạch, biết đền tội thay cho những kẻ có tội mà không chịu đền tội.

203. Sớm hơn mặt trời mọc

Khi suy đến ngày mai, bạn hãy tin chắc rằng sự Chúa quan phòng săn sóc bạn sẽ hiện đến sớm hơn mặt trời.

Bị giam cầm một cách rất tàn nhẩn, bà Isave, chị vua Lu-y XVI, vẫn luôn trông cậy vào sự Chúa quan phòng. Mỗi sáng, bà cầu nguyện:

- “Lạy Chúa, con không biết hôm nay sẽ xảy đến điều gì cho con. Con chỉ biết điều gì sẽ xảy đến là điều Chúa đã thấy trước từ thuở đời đời. Chúa ôi! Chừng ấy đủ làm cho con được bằng an… Con muốn tất cả! Con xin lãnh nhận tất cả!”

204. Hãy phạm tội giữa công trường!

Một người tội lỗi xúi giục thánh Ephrem phạm tội với mình. Thánh nhân liền tìm cách cải hoá linh hồn đó. Ngài tìm đủ cách nhưng vẫn không thu được kết quả gì. Bỗng ngài nghĩ ra một kế.

- “Thôi được! Tôi bằng lòng. Nhưng hãy để cho tôi lựa chỗ để phạm tội.”

- “Cứ lựa đi!”

- “Chúng ta hãy ra phạm tội giữa công trường thành phố.”

Người kia trẽn quá, rút lui.

Thánh Ephrem lợi dụng cơ hội để dạy một bài học. Ngài nói theo cốt để cho người rút lui nghe:

- “Ớ người ngu dại! Ngươi sợ con mắt của người trần như thế thì làm sao chịu nổi liếc nhìn của Chúa Kitô sẽ đoán xét ngươi. Khi đó, tất cả mọi dân, mọi thành, từ xưa đến nay, sẽ nhìn thấy ngươi, và khi đó, không phải chỉ có một tội, mà tất cả tội lỗi của ngươi sẽ bị bại lộ.”

205. Giá trị của người bạn trăm năm

Một thanh niên tin cho thầy mình biết ngày thành hôn. Thầy hỏi:

- “Người vợ sắp cưới của con có những đức tính gì?”

- “Cô ta đẹp.”

Thầy viết một con dê-rô lên trên bảng.

- “Thế nào nữa?”

- “Cô ta bởi dòng quý tộc.” (Thầy viết thêm một con dê-rô nữa.)

- “Thế nào nữa?”

- “Cô ta giàu.” (Thầy viết thêm một con dê-rô nữa.)

- “Thế nào nữa?”

- “Cô ta thông thái.” (Thầy viết thêm một con dê-rô nữa.)

- “Thế nào nữa?”

- “Cô ta rất đạo đức.”

Thầy sung sướng viết con số 1 trước những con dê-rô và nói với người học trò cũ của mình:

- “Ta chia vui với con. Con sẽ có một kho vàng.”

206. Không suy nghĩ gì về mục đích của đời mình

Khi dạy giáo lý, một linh mục hỏi một em nhỏ:

- “Khi chết rồi, con sẽ thành gì?”

- “Thưa Cha, con sẽ thành một bộ xương.”

Nhiều người trên trái đât nầy cũng sống không khác gì câu trả lời của em bé đó.

207. Giảng đạo rất đắc lực bằng đời sống của mình

Ngày kia, một phụ nữ Anh giáo tò mò vào quan sát một nhà thờ ở Bruxelles bên Bỉ. Trong giây phút đó, cô quyết định trở lại với Giáo Hội Công giáo. Lý do rất giản dị: cô thấy ba thiếu niên mới tuổi 17,18 đang cầu nguyện sốt sắng ở cuối nhà thờ. Gương đó làm cho cô vô cùng cảm động.

Một kỹ sư kia xin trở lại Đạo Công giáo. Lý do: vì ông thấy cử chỉ của một anh lính vui vẻ. Anh lính nầy đêm nào cũng bị các bạn chế nhạo vì anh ta quỳ cầu nguyện trước khi đi ngủ. Mặc dầu bị các bạn cười nhạo một cách sỗ sàng, anh ta vẫn nghiêm trang quỳ gối cầu nguyện sốt sắng.

Những cậu thiếu niên kia và người lính nầy đâu có biết rằng mình đã giảng đạo một cách rất đắc lực bằng đời sống đạo của mình.

208. Sức mạnh của ơn Chúa

Ơn Chúa mạnh mẽ vô cùng!

Saolê cứng lòng và nghịch đạo hết sức, thế mà ơn Chúa đã biến đổi ông thành một vị tông đồ đầy tâm huyết.

Mađalêna đầy tội lỗi, thế mà ơn Chúa đã làm cho cô trở nên một vị thánh lớn.

Mathêô sống nghề thu thuế, bị mọi người xa lánh, thế mà ơn Chúa biến ông thànhh một thánh sử.

Phêrô quá yếu hèn và sợ hải, thế mà ơn Chúa đã làm cho ông trở thành vị Giáo hoàng đầu tiên.

Một tên trộm cướp đầy thành tích bất hảo, thế mà ơn chúa đã đưa anh ta vào nước thiên đàng trong số những vị thánh trước hết.

Nhờ ơn Chúa, có muôn vàn đấng anh hùng tử đạo, có rất nhiều thanh niên nam nữ tận hiến đời mình để lo cho các linh hồn, có biết bao nhiêu trẻ thơ vẫn cương quyết giữ mình sạch tội và tuyên xưng đức Tin.

Vậy bạn đừng ngã lòng. Bạn hãy đứng lên! Bạn hãy tin mạnh vào ơn Chúa.

Với thiện chí của bạn, ơn Chúa sẽ thay đổi hẳn cuộc đời của bạn.

209. Tướng La Morcière nămg đi rước lễ

Tướng La Morcière có một cô con gái. Em nầy năng đi rước lễ. Ông dạy con:

- “Con đi rứoc Chúa hằng ngày như vậy là không được.”

- “Thưa cha, được lắm vì cha sở dạy con như vậy.”

Hai cha con đến tìm cha sở. Tướng La Morcière trình bày đủ các lý do để nói rằng không nên đi rước Chúa nhiều quá. Cha sở cười và trả lời một câu:

- “Không ai trong chúng ta xứng đáng đi rước Chúa đâu. Dầu vậy, tất cả chúng ta đều rất cần Chúa. Phép Thánh Thể không phải là phần thưởng dành cho các nhân đức, song là để giúp chúng ta tập các nhân đức.”

Tướng La Morcière phục lý. Từ đó, vị tướng nầy rất năng đi rước lễ.

210. Đây là những thương tích!

Ngày kia, một người lính già khẩn khoản xin tướng Caesar đi dự một cuộc xét xử của mình. Tướng Caesar mượn người khác đi thay ông vì ông nói mình đang bận việc.

Người lính già liền cởi áo mình ra:

- “Thưa ngài Caesar, khi tôi thấy ngài gặp những nguy hiểm to lớn giữa trận mạc, tôi không mượn ai đi thế tôi để bảo vệ ngài, nhưng chính tôi đã đánh trận để che chở ngài. Đây là những thương tích tôi đã lãnh lấy vì ngài.”

Tướng Caesar vừa cảm động, vừa hổ thẹn. Ông đích thân đến dự buổi xét xử đó và bênh vực người líanh già trung tín của mình.

Từ trên Cây Thánh Giá, Chúa Giêsu chỉ cho ta thấy những vết thương và phán: “Đây là những vết thương Ta đã chịu vì con. Lẽ nào con lại không làm gì cho Ta sao?”
LM. Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang