CON SÔNG THẦN KỲ



Con ngựa nhỏ chở mấy bao muối chạy nhanh trên đường, chạy và chạy, nó chạy từ sáng đến trưa được mấy tiếng đồng hồ, mệt bở hơi tai mồ hôi nhễ nhại, mấy bao muối trên lưng thật là quá nặng. Ngựa nhỏ nhìn nhìn mặt trời nóng nực, liếm liếm cái môi khô nức, trong lòng nghĩ: nếu có nước uống thì tốt quá.

Đúng lúc ấy, một con sông nhỏ xuất hiện trước mặt con ngựa nhỏ, con ngựa nhỏ đi đến bên bờ sông chuẩn bị uống trước một ngụm để giải khát. Nhưng nó vừa mới bước tới một bước thì đột nhiên trượt té, tất cả đều rơi vào trong con sông nhỏ, may là nước sông không sâu, ngựa con vội vàng bò lên bờ.

Nó chuẩn bị sắp lại mấy bao muối trên lưng lại cho gọn để qua sông, nhưng đột nhiên lại phát giác những bao muối trên lưng sao mà quá nhẹ, đi đường thì không cảm thấy mệt nhọc. Ngựa nhỏ buồn vui lẫn lộn, nghĩ rằng: “Nước ở con sông này có ma lực, mình té ngay xuống sông, muối trên lưng tự nhiên nhẹ rất nhiều, mình nhất định ghi nhớ kỳ tích này.”

Không lâu sau, ngựa nhỏ bắt đầu đổi qua vận chuyển hàng hóa khác, lần này nó chở bông vải, bao bị vừa nhìn thấy thì mặc dù rất lớn, nhưng thực ra không nặng. Ngựa nhỏ chở mấy bao bông vải lớn, chạy rất là nhẹ nhàng và nhanh. Rất nhanh, thì ngựa nhỏ lại đi qua con đường đã đi trước kia, đến bên con sông nhỏ.

Ngựa nhỏ rất phấn khởi, không nhịn được nên chân bước rất nhanh, nó nghĩ đến câu chuyện thần kỳ lần trước thì trong lòng rất vui vẻ. Chở trên lưng những bao bông vải mặc dù không nặng, nhưng nếu gặp nước sông thì không thể làm cho chúng nó càng nhẹ thêm hay sao ? Nghĩ đến đó, nó liền cố ý trượt chân bên bờ sông, một tiếng “ùm” vang lên và nó ngã ngay xuống sông, lại còn ở dưới sông nuốt nước bọt một hồi rồi mới từ từ đứng dậy.

Ái dà, những bao bông vải trên lưng sao lại biến thành nặng như thế này ? Thật kinh khủng. Con ngựa nhỏ phát hiện mấy bao bông vải này còn nặng gấp mười lần các bao muối trước đây. Thật khó nhọc lắm ngựa nhỏ mới giãy giụa được lên bờ, nó quyết định coi như thế này là thế nào ? Đúng rồi, đường cũng vẫn là con đường này, sông cũng là con sông này, nó suy đi nghĩ lại mà cũng nghĩ không ra cái gì cả. Cuối cùng, ngựa nhỏ lẩm bẩm một mình: “Đúng rồi, con sông này có ma lực, nó có thể làm cho đồ vật biến thành nhẹ, và cũng có thể làm cho đồ vật biến thành nặng.”

(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)

Gợi ý:

Các em thân mến,

Làm việc thì tiên vàn đừng bắt chước con ngựa nhỏ cứ khư khư giữ khuôn phép cũ, không hiểu cụ thể và phân tích vấn đề, như thế thì chính mình phải nhận lấy những đau khổ mà thôi.

Có những em học sinh khi làm bài tập thì không biết sáng tạo cái hay cái mới, cứ ý như khuôn của thầy cô giảng giải mà làm bài, cho nên, dù không sai, nhưng vẫn chưa có óc sáng tạo.

Học ở trường phổ thông thì phải đặt câu hỏi để mở mang kiến thức và hiểu rõ vấn đề; và khi học giáo lý, thì phải học hỏi và tìm hiểu về Chúa Giê-su cho thật nhiều, bởi vì khi chúng ta hiểu Chúa Giê-su là ai, thì chúng ta sẽ yêu mến Ngài, yêu mến Ngài rồi thì quyết tâm đi theo Ngài và tuân giữ lời Ngài dạy, và cuối cùng thì trung thành với Ngài cho hết cuộc đời của mình, và khi đã trung thành với Chúa Giê-su rồi, thì dù cho trên vai gánh nặng cuộc đời, dù cho giòng sông thế gian sâu hay cạn, hiền hòa hay dữ tợn, thì chúng ta vẫn cứ an nhàn tự tại hướng về phía trước mà đi, vì trước mặt có Chúa Giê-su đang đợi chúng ta...

Các em thực hành:

- Khi lên lớp thì phải nghe và tìm cách đặt câu hỏi với thầy cô.

- Khi về nhà thì tự mình khám phá tìm tòi bài tập, không hiểu thì hỏi cha mẹ.

- Đến nhà thờ thì chuyên tâm học và tìm hiểu giáo lý Lời Chúa.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.