BẢN VĂN CẦU NGUYỆN BẰN MẪU TỰ



Một chiều nọ trời sắp tối, có một anh nông phu nghèo từ ngoài chợ đi về nhà, trong lòng bực bội vì mình không mang theo bản kinh để cầu nguyện. Lúc ấy chiếc xe đẩy của anh ta đã đi qua một mảng rừng rậm, anh ta nghĩ đến hôm nay sẽ qua đi mà anh ta thì vẫn chưa cầu nguyện nên trong lòng khó chịu.

Thế là anh ta cầu nguyện như sau:

- “Lạy Chúa, con thật là một thằng ngu đần, buổi sáng ra khỏi nhà mà không mang theo bản kinh cầu nguyện, trí nhớ của con lại quá tồi, ngay cả một bản kinh cầu nguyện mà cũng không nhớ nổi. Bây giờ chỉ có cách như thế này: con đem tất cả các chữ cái đọc chầm chậm năm lượt, dù sao thì tất cả các lời cầu nguyện Chúa đều biết, Chúa có thể đem tất cả các chữ cái này xếp thành nhóm, làm thành một bản cầu nguyện mà con không nhớ nổi.”

Thiên Chúa bèn nói với các thiên thần:

- “Hôm nay trong tất cả các lời cầu nguyện mà Ta nghe được, thì lời cầu nguyện này là hay nhất không nghi ngờ gì cả, bởi vì nó phát xuất từ một tấm lòng đơn sơ và chân thành.”

(Lắng nghe của loài ếch)

Suy tư:

Con người ta thường đem Thiên Chúa biến thành ông chủ khó tính, hoặc có khi đem Thiên Chúa biến thành một mạnh thường quân khó tính và thích sĩ diện, cho nên khi cầu nguyện họ thường trau chuốt câu văn, làm điệu làm bộ và thích phô trương lời cầu nguyện và thái độ cầu nguyện của mình...

Thiên Chúa là Cha mà là Cha rất nhân từ, cho nên lấy tình con thảo để cầu nguyện với Ngài; Thiên Chúa là tình yêu, cho nên phải lấy tình yêu thương chân thành để cầu nguyện với Ngài; Thiên Chúa là Đấng hay thương xót, cho nên khi cầu nguyện thì phải luôn tin tưởng và sám hối...

Cầu nguyện –dù trong hoàn cảnh nào- thì cũng phải có những yếu tố này: tin tưởng, yêu mến, phó thác và chân thành, cảm tạ.

Đó là lời cầu nguyện đẹp lòng Chúa nhất.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.