Ý THỨC LIÊN TỤC.



Đệ tử của Xu-e-dan muốn là: không cùng sống với sư phụ mười năm trở lên, và quyết không dám nhận làm đệ tử.

Te-nu-o mười năm học đã mãn, thăng cấp làm sư phụ. Một hôm, ông ta đi thăm sư phụ của mình là Na-in, bởi vì trời mưa nên Te-nu-o mang guốc gỗ và che dù.

Te-nu-o sau khi vào cổng, Na-in liền hỏi: “Con đem guốc gỗ và cái dù bỏ nơi huyền quan phải không ? Nói cho thầy biết, cái dù của con để bên phải hay để bên trái đôi guốc ?”

Te-nu-o không lời để đối đáp, trong lòng cảm thấy khó chịu không thôi, càng thấm thía tự mình chưa luyện được công phu “ý thức liên tục”. Thế là ông ta lại bái sư phụ thêm mười năm nữa, để nổ lực học thêm điểm này.

(Trích: Ý rộng ngoài trời)


Suy tư:

Ý thức liên tục là một loại kiên nhẫn và khiêm tốn cần phải học liên tục, học mỗi giây mỗi phút trong cuộc sống, bởi vì chỉ cần một chút thỏa mãn là “ý thức liên tục” bị gián đoạn.

1. Có một vài người tự cho mình có sự kiên nhẫn đặc biệt, nhưng lại nổi nóng khi một em bé làm sai ý mình; có một vài người Ki-tô hữu cảm thấy mình có sự nhẫn nại liên tục và chưa hề to tiếng với ai, nhưng luôn luôn chỉ trích phê bình người khác. Những người này không hiểu được “ý thức liên tục” chính là nhờ ơn Chúa ban cho và tự mình cố gắng học tập.

Đệ tử học mười năm thì cảm thấy quá giỏi rồi và được thăng cấp làm sư phụ người khác, nhưng rồi vẫn chưa luyện tập “ý thức liên tục” nên xin học thêm mười năm nữa.

2. Có những người dâng mình làm tôi tớ Chúa được năm năm thì tổ chức tiệc tùng nho nhỏ mừng ơn gọi của mình đã “ý thức liên tục” cho đến hôm nay; làm linh mục được mười năm, hai mươi năm thì tổ chức tiệc tùng lớn lớn để mừng ơn gọi của mình đã “ý thức liên tục” đến hôm nay. Xin cám ơn Thiên Chúa đã gìn giữ các ngài có được “ý thức liên tục” ấy, để các ngài khi mừng kỷ niệm mười năm, hai mươi năm hoặc hai mươi lăm năm, hay lễ vàng linh mục, thì vẫn luôn trở thành một mẫu mực “ý thức liên tục” cho thế hệ mai sau.

“Ý thức liên tục” là mãi mãi trung thành trong chức vụ và bổn phận; “ý thức liên tục” là quyết tâm liên lỉ thực hiện một việc tốt hay một nhân đức nào đó mà mình hứa thực hành; “ý thức liên tục” là luôn giữ cho cái tâm của mình an tịnh giữa những bon chen và giận dữ của người khác...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.