CHỮ QUÁ NGUỆCH NGOẠC



Học sinh nhao nhao hỏi thầy giáo:

- “Thưa thầy, xin lỗi, em nhìn không rõ trên bản báo cáo của em thầy viết những gì ?”


Thầy giáo hùng hồn nói đầy lý lẽ:

- “Thầy muốn chữ của em viết nắn nót chút xíu, đừng quá nguệch ngoạc.”

(Trích: Bài ca của loài ếch)

Suy tư:

Thật là ngược đời khi thầy giáo muốn nhắc nhở học trò viết chữ đừng nguệch, nhưng chữ của thầy giáo thì nguệch ngoạc hơn cả học trò, đến nổi học trò đọc không hiểu thầy viết gì cả. Phản giáo dục.

Có một vài linh mục lên tòa giảng, giảng rất hùng hồn về sự tác hại của việc uống rượu và hút thuốc, nào là uống rượu có hại cho sức khỏe, uống rượu sẽ mất trí nhớ, uống rượu thì sinh ra nhiều gương xấu và tội ác; nào là hút thuốc thì có hại cho hô hấp, cho phổi.v.v...thế nhưng chính bản thân ngài thì không bỏ rượu và bò hút thuốc được, hể giáo dân “gợi ý” với ngài thì được ngài biện luận: uống đâu có say, uống với bạn thân mà, có gì dâu, hoặc hút ít thôi, hút để làm việc kẻo buồn cái miệng.v.v...

Nhà thờ chứ không phải phòng riêng, tòa giảng chứ không phải bàn làm việc, cho nên đừng giảng về rượu khi mình uống rượu như uống nước lạnh, hoặc khi thấy mình không thể làm gương được cho giáo dân, bởi vì nhà thờ là nơi đông đảo người đến đi lễ, và tòa giảng là nơi nói với cả hàng trăm người nghe, rất dễ có tác dụng ngược lại...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.