-
Moderator
M - Mười truyện đơn sơ về Giáo lý và Giáo dục (63)
Mười truyện đơn sơ về Giáo lý và Giáo dục (63)
631. Đồng thời với Chúa Giêsu, có một người thật lạ lùng.
Lạ lùng vì được thụ thai trong lòng một bà giá đã quá tuổi sinh con.
Lạ lùng vì khi đang còn ở trong bụng mẹ, đã được sạch tội tổ tông.
Lạ lùng vì khi đang còn thanh niên, đã lên núi, sống cuộc đời thinh lặng avf khắc khổ.
Lạ lùng vì khi được dân chúng khoan hô khen ngợi như Đấng Cứu Thế, thì vẫn khiêm nhượng xưng mình chỉ là kẻ dọn đường cho Đấng Cứu Thế đến.
Lạ lùng vì cái chết đầy anh dũng để bảo vệ Luật Chúa: chết mà bị các kẻ dâm ô chặt đầu bỏ trên dĩa để cười chơi.
Đó là thánh Gioan Tẩy Giả mà Giáo Hội muốn chúng ta bắt chước ngài để sống thánh thiện trong đầu Mùa Vọng.
632. Thánh Gioan Tẩy Giả làm chứng Chúa Cứu Thế bằng lời nói
Trước khi Chúa Cứu Thế đến, thánh Gioan đã lớn tiếng rao giảng cho mọi người biết và yêu mến Chúa Giêsu, và dọn lòng mọi người tiếhành phố rước xứng đang Chúa Giêsu.
Thánh nhân nói:
- “Hãy triệt hạ các đồi núi!” (nghĩa là: hãy sống khiêm nhượng và hiền lành)
- “Hãy sửa thẳng những đường quanh co!” (nghĩa là: hãy có ý ngay lành vì Chúa trong mọi công việc mình làm)
- “Hãy san bằng những đường gập ghềnh!” (nghĩa là: hãy tránh xa những trở ngại làm chúng ta xa Chúa, như chạy theo danh vọng, ham mê tiền bạc, mê đắm dục vọng)
- “Hãy lấp đầy những hố sâu!” (nghĩa là: hãy sống thánh thiện để đưa mình lên ngang hàng với địa vị cao sang của người con của Chúa)
Mặc dầu được dân chúng quý trọng và xem như Đấng Cứu Thế, thánh Gioan vẫn khiêm nhượng, cho mình chỉ là tiếng kêu thúc giục mọi người dọn đàng cho Chúa Cứu Thế đến mà thôi: “Tôi là tiếng kêu trong rừng: hãy dọn đàng cho Chúa Cứu Thế đến.”
Thánh Gioan còn xem mình như người đầy tớ của Chúa Cứu Thế: “Sau tôi, sẽ có một Đấng đã có trước tôi. Ngài cao trọng hơn tôi, đến đỗi dù cởi dây giày cho Ngài, tôi cũng không xứng đáng.”
Và khi thấy Chúa Cứu Thế đến, thánh Gioan Tẩy Giả hô to lên để giới thiệu Ngài cho mọi người: “Đây Chiên của Thiên Chúa! Đây Đấng xoá tội trần gian!”
633. Thánh Gioan Tẩy Giả làm chứng Chúa Cứu Thế bằng việc làm và đời sống thánh thiện
Thánh Gioan Tẩy Giả sống đời rất thánh thiện đến đỗi dân chúng cho ngài là chính Đấng Cứu Thế đang đến. Ngay cả những hạng biệt phái, luật sĩ, tư tế cũng ngạc nhiên, sai người đến hỏi ngài có phải là Đấng Cứu Thế không.
Mặc dầu người ta kính nể, thánh Gioan Tẩy Giả vẫn luôn khiêm nhượng, áo thì mặc lông lạc đà, của ăn là châu chấu và mật ong rừng, tự xưng mình chỉ là tiếng kêu trên rừng, là người đầy tớ hèn mọn nhất của Đấng Cứu Thế.
Mặc dầu bị người biệt phái, luật sĩ, tư tế từ chối không tin, thánh Gioan Tẩy Giả vẫn nêu cao con đường ngay chính của Chúa và nói cho họ biết cơn giận của Chúa sẽ đến tiêu diệt những hạng người cố chấp và kiêu ngạo.
Mặc dầu vua Erode có trong tay toàn quyền sinh tử, nhưng khi thấy vua lỗi luật Chúa về hôà nội nhân bất khả ly và làm gương xấu, thánh Gioan Tẩy Giả vẫn lên án tội của vua dù bị giam tù và phải chết thê thảm.
634. Vì tội hàng giáo phẩm mà Chúa phạt nặng
Nếu các tiên tri đã ngăm đe Sion vì những tội của nhân dân và các nhà cầm quyền đã phạm, thì các ngài đã nói rõ đến những hình phạt nặng nề do tội các linh mục phạm:
- “Thiên Chúa đã thịnh nộ đến cực độ và Người sẽ nổi cơn lôi đình; Chúa sẽ cho lửa xuống thiêu đốt Sion, phá đổ bình địa vì những tội hàng giáo phẩm đã phạm.” (Yr 6,11,13)
635. Nhờ được cầu nguyện mà trở về với Chúa trước khi chết
Trong cuộc chiến khốc liệt giữa Pháp và Đức năm 1870, tại một bịnh viện Pháp, có một thương binh vốn là sĩ quan người Đức đang bị bắt làm tù binh.
Một hôm, bác sĩ cho biết anh sẽ không qua khỏi vì vết thương ngày càng trầm trọng. Viên sĩ quan tỏ ra bất cần một cách ngạo nghễ và can đảm chờ đợi cái chết.
Chị y tá nữ tu Dòng Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn vốn chăm sóc anh từ lâu, ân cần ngỏ ý khuyên anh nên xin gặp một vị linh mục để dọn mình trước khi chết. Anh nhận mình là người Công giáo nhưng đã bỏ đạo từ lâu, nên một mực từ chối lời đề nghị chân thành này.
Chị nữ tu vẫn dịu dàng nói:
- “Nếu vậy, tôi sẽ cầu nguyện xin Chúa cho ông mau hồi tâm trở về với Người.”
Viên sĩ quan mỉa mai:
- “Chỉ cực nhọc vô ích mà thôi!”
Chị nữ tu vẫn kiên nhẫn thuyết phục:
- “Thú thật với ông, đã 16 năm nay, các chị em trong Dòng vẫn luôn cầu nguyện cho một người trở về cùng Chúa.”
Viên sĩ quan ngạc nhiên:
- “16 năm rồi cơ à? Thế người được các chị cầu nguyện chắc phải là ân nhân của nhà Dòng?”
Chị nữ tu trả lời:
- “Cách đây rất lâu, mẹ tôi là người hầu cho một nữ Nam tước người Đức. Trong một lần tôi tới thăm mẹ, bà Nam tước biết tôi là nữ tu nên đã xin cầu nguyện cho con trai bà. Anh đã mất đức tin, sống phóng túng, đam mê danh vọng và quyền lực. Đã 16 năm qua, tôi và cả nhà Dòng vẫn luôn cầu nguyện cho anh.”
Người sĩ quan gặng hỏi:
- “Thế mẹ của chị có phải là bà Béate không?”
Chị nữ tu vô cùng ngạc nhiên:
- “Nhưng tại sao ông lại biết tên mẹ tôi?”
Đến đây thì viên sĩ quan nghẹn ngào thú nhận:
- “Thưa chị, tôi chính là Nam tước Charles, con trai của nữ Nam tước mà mẹ chị đã tận tụy hầu hạ bấy lâu. Chính tôi là người mà chị và Nhà Dòng đã cầu nguyện cho suốt 16 năm qua.”
Có nhiều người sống như không bao giờ phải chết.
Có nhiều người sống như thể trái đất sẽ vô tận.
Có nhiều người sống như thế gian này đã là thiên đàng.
Họ bị ru ngủ bởi những hoan lạc trần thế. Trái tim họ “ra nặng nề, vì chè chén say sưa”.
Họ bị chìm ngập trong những tính toán làm ăn, lo toan cho cuộc sống hiện tại, mà quên tìm lẽ sống thật. Họ bị cuốn hút bởi đam mê danh vọng, quyền lực mà quên đi có những cái bất ngờ sẽ đến. Viên sĩ quan trong câu chuyện trên đây là một điển hình.
Cuộc sống con người không thiếu những bất ngờ: Có những bất ngờ thú vị làm cho chúng ta vui sướng khôn nguôi. Có những bất ngờ bi thảm khiến chúng ta đau khổ tột cùng.
Mùa Vọng nhắc lại lần đến đầu tiên của Con Thiên Chúa, và kêu gọi chúng ta chuẩn bị lần đến cuối cùng của Người. Ngày đó khi nào xảy đến, chẳng ai biết được. Nó đến bất ngờ như “chiếc lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất” (Lc 21,35).
Giữa hai lần ấy, có biết bao lần Người bất ngờ đến. Đó là ngày tận cùng của mỗi người chúng ta. (Thiên Phúc)
636. Một cách tuyển nhân viên
Một khách sạn nổi tiếng tuyển dụng chức danh giám đốc bộ phận.
Người tham gia thì rất đông.
Sau nhiều vòng tuyển chọn, chỉ còn lại 10 ứng cử viên. Đích thân ông chủ tịch hội đồng quản trị sẽ phỏng vấn họ.
Anh trung hồi hộp bước vào phòng phỏng vấn. Anh chưa kịp ngồi xuống ghế thì ông chủ tịch hội đồng quản trị đã mừng rỡ chạy lại ôm lấy anh: “Cuối cùng, tôi cũng tìm được anh.” Rồi ông quay lại nói với cô thư ký: “Cũng may, tuần trước, nhờ anh nầy mà con gái tôi đãc không bị chết đuối ở bể bơi. Sau khi cứu sống con tôi, anh ấy đã bỏ đi mà không để lại địa chỉ gì cả. Hôm nay, thật may mắn gặp được anh ấy ở đây.”
Anh Trung nóng bừng hết cả mặt. Anh cảm thấy nữ thần số phanạ đang mỉm cwòi với anh, nhưng anh lấy lại bình tỉnh và nghĩ bụng rằng thành thật phải chăng quan trọng hơn chuyện được tuyển dụng:
- “Không thưa ông, ông nhận nhầm người rồi.”
- “Nhận nhầm người ư? Không, không, tôi còn nhớ rõ trên gương mặt người thanh niene đó, cũng có một nốt ruồi rất to.”
Anh Trung càng tỏ ra dứt khoát hơn:
- “Đúng là ông đã nhận nhầm người rồi. Tuần trước, tôi không đi bơi.”
Hai ngày sau, anh Trung đến khách sạn nhận việc. Anh nghe nói, trong số mười người trong vòng phỏng vấn cuối, chỉ có ba người được tuyển dụng.
Trong giờ nghỉ giải lao, anh Trung hỏi cô thư ký của ông chủ tịch hội đồng quản trị:
- “Ông chủ tịch hội đồng quản trị đã tìm thấy ân nhân cứu mạng sống cho con gái mình chưa?”
Cô thư ký cười rất to:
- “Anh nói cái gì cơ? Ông chủ tịch hội đồng quản trị làm gì có con gái?”
Đừng bao giờ quên rằng thành thật là một tài sản quý giá trong cuộc đời của bạn. Thành thật là đức tính tốt đẹp, là sự thể hiện của lòng tốt. Nó không chỉ làm cho người khác tin tưởng vào bạn, mà nó còn đem đến cho bạn nhiều cơ hội hơn.
Cũng như vậy, khi tuyển dụng nhân viên, nhà lãnh đạo phải biết ácch làm cho họ bộc lộ đức tính đó. (Biết Người - Biết Mình)
637. Lập kế hoạch trong ngày
Cách đây một vài năm, tôi (Richard Carlson) đã kinh qua phương pháp nầy và đã nhận thấy rằng bất cứ khi nào tôi thực hiện, chắc chắn tôi sẽ có một ngày khá tốt đẹp. Điều gì hơn thế nữa, nó thật sựu dễ dàng và chỉ mất vài giây.
Ý tưởng ở đây là bỏ ra một chút thời gian trong mỗi buổi sáng để quyết định kế hoạch cho ngày đó.
Hành động đơn giản của sự bày tỏ mục tiêu dường như để gieo trồng hạt giống tinh thần và có sức mạnh gợi nhớ đểv làm nó xảy ra, ít nhất ở vài mức độ.
Nếu bạn thử nó, tôi nghĩ bạn sẽ ngạc nhiên ở kết quả. Dường như bạn sẽ nhận thấy mình kiên nhẩn hơn. (Đừng Quá Lo Lắng Về Những Việc Nhỏ)
638. Muốn được nghe
Isaac Marcosson, nhà quán quân về môn phỏng vấn các danh nhân, nói rằng phần đông phỏng vấn viên không thành công chỉ vì quá chăm chú tới những câu vấn, thành ra không chú ý nghe những câu đáp…
Nhiều danh nhân nói với Marcosson rằng họ ưa gặp một người biết nghe hơà nội là một người biết nói chuyện.
Tai hại thay! Khả năng biết nghe đó, hình như lại là khả năng hiếm thấy nhất.
Không phải chỉ các danh nhân mới thích được người ta nghe mình nói đâu. Về phương diện đó, thường nhân cũng như họ. Một văn sĩ đã nói: “Nhiều người mời lương y tới chỉ để kể lể tâm sự thôi.” (Đắc Nhân Tâm – Bí Quyết Thành Công)
639. Chịu đựng: bài học lớn
Một nhân vật chính trị, khi trả lời phỏng vấn của phóng viên đài truyền hình rằng “Ngài dựa vào cái gì mà uy thế của ngài trên chính trường cứ từng bước, từng bước tăng lên như vậy?”, có một câu một câu nói rất hay như sau: “Chịu đựng.”
Ông ta không nói đến điều kiện của bản thân mình, mà mà chỉ nhắc tới hai từ “chịu đưng”, chắc phải có cái lý của nó.
Hai từ “chịu đựng” chẳng phải là cái đạo để làm quan, nhưng ít ra, cũng là cái đạo để làm việc. (3 Điều Nên Biết)
640. Hãy nhìn lại mình trước tiên, bạn nhé!
Một ông lão có thói quen ngủ ngày.
Ông có một đứa cháu cực kỳ ranh mãnh.
Một ngày nọ, nhân lúc ông đang ngủ say, cậu bé đã lén lấy một chút bột cà ri bôi vào hàng râu mép dài và rất đẹp của ông.
Loại bột cà ri nầy do một người bạn của bố cậu mới mang về từ Ấn Độ.
Đối với một số người, cà ri rất thơm, nhưng nhiều người lại thấy nó hôi kinh khủng.
Đang ngủ say, đột nhiên ông lão tỉnh giấc vì một mùi quá khó chịu. Ông ngĩ sao giường mình hôm nay lại hôi như thế nhỉ, và đi ra phòng khách cho đỡ khó chịu.
Chừng năm phút, ông lão nói: “Ôi, phòng khách hôm nay hôi thế nầy, có khác tới thì biết làm sao!”
Vừa nói, ông vừa đi vào bếp thì thấy nhà bếp cũng hôi kinh khủng. Ông đi ra hàng hiên và vẫn thấy cái mùi nồng nồng hăng hăng đó quanh mình.
Không thể ở trong một căn nhà mà mọi nơi đều bốc mùi, ông lão quyết định đi xuống phố.
Ông lão thong dong bước và cố híợp tác thật sâu để mong có được một hơi thở trong lành, nhưng ông đã đi đến một kết luận làm ông đau đớn vô kể: “Trời ơi, sao cả thế giới nầy lại hôi đến thế nhỉ?”
Có bao giờ bạn thấy xung quanh mình đều là những điều không vui, là những bất hạnh, dối trá, khó khăn, không có một chút hy vọng nào cả?
Hay đơn giản hơn, bạn thấy ai xung quanh bạn cũng xấu, cũng sai phạm, cũng cần phải sửa cái nầy cái kia, ai cũng cần phải hoànm thiện nhiều hơn nữa….
Hãy nhớ đến câu chuyện nầy và hãy nhìn lại mình trước tiên, bạn nhé! (Một Nụ Cười – Internet) (Tài Sản Quý Nhất Ở Đâu?)
LM Nguyễn Vinh Gioang
Posting Permissions
- You may not post new threads
- You may not post replies
- You may not post attachments
- You may not edit your posts
Forum Rules