Tấn Công Vào Tận Sào Huyệt Của Tội Lỗi
Thánh Vịnh 91 rung lên âm hưởng từ kinh nghiệm được mô tả trong cuộc Xuất Hành của It-ra-en. Quả thế, thánh vịnh này được lặp lại trong phụng vụ Lễ Phục Sinh. Đó là một khúc ca về niềm tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa, Đấng giải cứu và che chở bất cứ ai tự đặt mình trong sự bảo vệ của Ngài:
“Hỡi ai nương tựa Đấng Tối Cao
và núp bóng Đấng quyền năng tuyệt đối,
hãy thưa với Chúa rằng:
‘Lạy Thiên Chúa, Ngài là nơi con náu ẩn,
là đồn lũy chở che, con tin tưởng vào Ngài.’”
(Tv 91, 1 – 2).
Trên con đường tiến về với Thiên Chúa, mọi tín hữu – giống như gã Aramean lang thang – là một lữ khách phải đi qua bao rủi ro và nguy hiểm. Như tác giả thánh vịnh nói: “Bạn có thể giẫm lên hùm thiêng rắn độc, đạp nát đầu sư tử khủng long.” (câu 13). Nhưng hễ ai tin, thì Thiên Chúa sẽ giải cứu và đưa vào mối quan hệ mật thiết với chính Ngài – và đấy là mục tiêu của tất cả chúng ta là những lữ khách trên con đường dương thế. Tin Mừng Luca cho chúng ta thấy rõ ràng rằng Giáo Hội – được hướng dẫn bởi Đức Giêsu là Chúa của mình – bắt đầu cuộc hành trình cứu độ, cuộc hành trình đưa về sự giải phóng đích thực. (cf. Lc 4, 1 – 13).
Giao ước mới của Đức Kitô cung ứng cho chúng ta sự tự do khỏi sự dữ – tức khỏi sự tội và sự chết. Con đường giải phóng ấy bắt đầu với chiến thắng của chúng ta trên những cám dỗ. Vì cám dỗ dẫn đến sự tội, và vượt qua cám dỗ tức là vượt qua tội lỗi ở tận gốc rễ của nó! Và cái gốc rễ mà chúng ta phải chặt bằng rìu trước hết là thói ích kỷ và kiêu căng nơi chúng ta: “Ai muốn theo Ta, phải từ bỏ mình” (Lc 9, 23).