ĐỪNG CỨNG LÒNG, NHƯNG HÃY TIN
Ga 20,19-23
Sau khi chỗi dậy từ cõi chết, món quà đầu tiên mà Chúa Giêsu trao tặng cho các môn đệ không phải là những gì kiêu sa, huy hoàng hay lộng lẫy, mà là một câu nói đơn sơ chất chứa tấm lòng chân thành thương yêu và săn sóc : "Chúc anh em được bình an". (Ga 20,19)
Chính vì yêu thương mà Chúa đã đi bước trước và sớm nhận ra nhu cầu thiết yếu của các môn đệ trong hoàn cảnh lúc đó. Chúa Giêsu đã trấn an, củng cố niềm tin và ban Thánh Thần để gìn giữ các ông. Một trong những điểm nổi bật khiến cho mỗi người chúng ta nên dừng lại và cùng suy tư tại sao Chúa Giêsu đã lặp đi lặp rất nhiều lần lời chúc bình an trong đoạn Tin mừng hôm nay.
Phải chăng Ngài muốn nhấn mạnh cho chúng ta biết ý nghĩa thâm sâu của nguồn bình an đích thực? Không có bình an của Đức Kitô, cuộc đời các môn đệ khi xưa cũng như chính mỗi người chúng ta hôm nay sẽ dễ dàng bị lún sâu trong phiền muộn, chán nản thất vọng và dần dần sẽ đánh mất đi niềm tin của mình.
Chính vì thế mà biến cố hiện ra của Chúa Giêsu là một niềm vui bất ngờ đối với các môn đệ. Trong lúc các ngài đang hoang mang lo lắng, sợ hãi vì mất Thầy, Chúa Giêsu đã kịp thời đến với họ, an ủi và đồng thời ban cho một niềm vui mới, một nguồn sinh lực mới.
Tuy nhiên để được đón nhận bình an đích thực của Chúa, đòi hỏi mỗi người chúng ta phải có một đức tin. Đức tin là điều kiện tiên quyết để chúng ta có thể nhận lãnh ơn lành của Chúa. Đức tin vượt trên sự hiểu biết của con người. Qua đức tin, chúng ta mới nhận ra ánh sáng, chân lý, sức sống và niềm hoan lạc vĩnh cửu.
Chính vì lẽ đó mà Chúa Giêsu đã phán : "Phúc cho những ai không thấy mà tin" (Ga 20,29). Đức tin là một ân huệ Chúa ban cho chúng ta, nhưng tự nó sẽ không lớn lên được nếu không có sự cộng tác của mỗi người trong việc xây dựng một nền tảng của lòng tin vững chắc. Do đó, đức tin đòi hỏi nơi con người trong việc xây dựng và một sự chấp nhận hoàn toàn khi trí khôn loài người không thể giải thích được. Hình ảnh Tôma trong bài Tin mừng hôm nay đã diễn tả cho chúng ta thấy rõ điều đó.
Với lối suy nghĩa và lý luận của con người, Tôma đã không thể tin, cũng như không thể chấp nhận những lời nói của đồng bạn: "Chúng tôi đã thấy được Chúa" (Ga 20,25). Tôma cảm thấy thật phi lý và có vẻ hoang đường! Để củng cố niềm tin, Chúa Giêsu đã trách Tôma: "Con hãy xỏ ngón tay con vào đây và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa bàn tay con ra và đặt vào cạnh sườn Thầy; đừng cứng lòng nữa nhưng hãy tin." (Ga 20,27).
Trong cuộc sống, có khi chúng ta khó chấp nhận những lời nói hoặc hành động của những người là chứng nhân tình yêu của Chúa. Vì lòng cứng cỏi, vì kém lòng tin, vì hoàn cảnh khó khăn, đau khổ vì cuộc đời lắm lúc như trong ngõ cụt không lối thoát..., ta tưởng chừng như Chúa không hiện diện trong đời ta. Nhưng không phải, Chúa vẫn ở bên cạnh từng người chúng ta, chỉ có điều chúng ta không nhận ra Người mà thôi.
Lạy Chúa Giêsu, xin thương ban thêm niềm tin cho chúng con, xin thánh hóa và hướng dẫn cuộc đời chúng ta luôn biết bước đi trong ánh sáng đức tin, hầu chúng con không dừng lại ở trí hiểu biết và lý luận nông cạn của con người. Xin giúp chúng con biết trao tặng bình an cho những người chúng con gặp gỡ cũng như những người hiện diện trong cuộc đời chúng con. Amen.
NS Trái Tim Đức Mẹ
Suy Niệm của Sr Rosemary Nhàn, MTGQN