Bữa Ăn Ngon

Thiết tưởng không ai đi hành hương ước mong được cung cấp những bữa cơm thịnh soạn, yến tiệc linh đình. Quả thực, những bữa ăn thật đơn giản. Hầu như ngày nào cũng giống nhau, rất đơn giản gồm một hộp đậu hay cá, một chai nước, thỏi kẹo, trái cam và mẩu bánh mì.

Sáu nhân khẩu



Con số làm đau đầu nhiều trưởng nhóm. Phải đủ sáu người mới được lãnh thực phẩm và trưởng tổ lãnh thay cho cả tổ. Việc lãnh thực phẩm cũng đơn giản như việc xếp hàng mua vé coi đá banh. Hàng dài loằng ngoằng, chờ mỏi chân, chùn cổ mới đến phiên. Xin lỗi phải sáu vé mới được. 13 vé, lãnh 12 phần thôi. Làm ơn kiếm thêm vé cho đủ số. Tổ trưởng buồn sầu bước đi rao tìm người cùng khốn khổ như mình. Lại xếp hàng và lần này thì chắc cú. Lãnh thực phẩm xong chia đồng đều rồi nhóm nào tìm về tổ ấm đó.

Ngày đầu chưa biết được phát những gì nên xem ra còn thích thú. Ngày thứ hai trông thấy thực phẩm giống hệt hôm trước nên hơi ngán ngẩm; ngày thứ ba thật là quá ngấy và ngày thứ tư không muốn xếp hàng nữa vì cũng ngần ấy thứ quanh đi quẩn lại.

Ngon đặc biệt

Khó có thể quên được bữa ăn thật đặc biệt. Đó là tối thứ sáu khi mà hàng trăm ngàn người đang ngồi ngả nghiêng trên sân simăng sau khi tham dự chặng đàng thánh giá. Kẻ uống nước, người nhai kẹo, kẻ khác ngồi nhìn thiên hạ ăn. Bỗng từ chân trời xa xa cuối sân tiếng hoan hô vang dậy, tiếng reo hò ầm ĩ lớn dần, lớn dần phóng theo chiều gió. Rừng người lũ lượt từ từ kẻ trước, người sau đứng lên chung tiếng reo hò khi họ thấy hình Đức Benêđictô 16 xuất hiện trên các màn ảnh. Người người lũ lượt không ai bảo ai, cùng đứng cùng hoan hô, cùng hò reo. Biển người cất tiếng reo hò vang dậy cả vùng trời. Chỉ mấy phút hò reo ngắn ngủi làm tăng thêm bầu khí cho bữa ăn. Tinh thần lên cao, tấm lòng cởi mở. Mọi ranh giới ngăn cách chia vùng biến mất. Người ngồi vùng này trao đổi quà tặng thức ăn cho người ngồi bên cạnh. Rân ran bắt chuyện, từ chuyện nhà đến chuyện nước, từ chương trình hành hương đến chương trình hậu hành hương. Người ta vươn tới nhau trò truyện, trao đổi tâm tình, không phân biệt màu da, nguồn gốc, sắc dân. Tất cả đều hoà mình trong khung cảnh ngoài trời, chung sân simăng chia sẻ tâm tình.

Nói chuyện huyên thuyên một lúc xem lại các thức ăn biến sạch. Tiếng loa phát thanh cũng vang rền hơn, khẩn thiết hơn, thông báo chương trình văn nghệ sắp tới hồi khai mạc. Cũng thức ăn ấy mấy phút trước đó xem ra ngán ngẫm, bây giờ lại hợp khẩu vị. Điều gì biến đổi hương vị làm cho ngon miệng. Người ngồi cùng bàn? Câu chuyện kể? Tinh thần bữa ăn? Hình Đức Biển Đức? Tiếng reo hò của đám đông? Giọng hát xé màng tang người nghe. Tất cả đều đóng vai trò gây phấn chấn tinh thần. Tinh thần sảng khoái, thanh thản, vui tươi dẫn đến cởi mở tấm lòng ảnh hưởng đến hương vị của ngũ quan, thay đổi cả khí trời, khung cảnh và cảm xúc.

Nuôi Tập Thể

Tôi hình dung ra quang cảnh Chúa Kitô làm phép lạ nuôi năm ngàn người ăn từ mấy tấm bánh và vài con cá. Quang cảnh cũng tương tự bên bờ biển, gió lộng mang hơi lạnh còn kèm theo các hạt cát nhỏ. Lạ thay các hạt cát nhỏ thích trú ẩn khoé mắt vành môi. Vì mỗi lần gió thổi không nhanh thế nào mắt cũng có vài hạt cát, không kịp ngậm thế nào miệng cũng sàn sạt.

Bữa ăn hôm đó dường như phảng phất giống bữa tiệc Thánh Thể chúng ta tham dự mỗi khi dự thánh lễ. Không còn ranh giới, không còn giai cấp, không còn kẻ trên, người dưới. Một tinh thần hoà đồng tất cả đều là anh chị em trong Đức Kitô. Trong tiệc Thánh Thể người ta tìm thấy bình an và nguồn hạnh phúc trào dâng trong tâm hồn. Người ta tận hưởng hoa trái tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại, người ta nhận biết giá trị của bình an nội tâm do ân sủng Chúa ban đến.

Buổi chiều ngồi trên nền simăng cạnh bờ sông, nơi gió lùa hơi nước lạnh, người hơi co ro nhưng tôi thấy lòng mình cũng lâng lâng, cũng nhẹ nhàng như bay bổng theo tiếng hò reo của đám đông, vui lây cái vui của các bạn trẻ và cùng sống lại những giây phút lạnh da, ấm lòng, dù xa lạ mà thấy thân quen, thiếu tiện nghi nhưng vẫn thoải mái; mệt mà vui; chân đã mỏi mà lòng vẫn muốn đi. Ngoài trời tối sẫm mà lòng vẫn trong sáng, tỉnh táo. Tiếng nhạc đập rung làn nước mà vẫn thấy vui tai, quyến luyến khi dời gót chân bắt chuyến tầu chót ngoài sân ga.

Tinh thần

Thức ăn vật chất bồi bổ thân xác, cần cho sự sống. Thức ăn tâm linh khơi dậy sức sống tinh thần, mang lại niềm vui hoan lạc, bình an và hạnh phúc thật. Chính những điều này đánh tan mọi khó khăn, nối liền các ngăn cách và xua đuổi mọi mỏi mệt, làm sống những gì đã chết và ban cho một tinh thần sống vui tươi, mạnh khoẻ. Thánh lễ ban nguồn sinh lực đó cho tâm hồn.

Tôi không ngạc nhiên khi phúc âm thuật lại đoàn người đông đảo năm ngàn người theo chân Chúa từng bước, từng bước quên mỏi mệt, mất dấu thời gian và ngay cả quên đói khát. Chiều đến họ vẫn bám sát chân Ngài, tối đến họ vẫn kề bên, nghe hoài vẫn không chán, tai không mỏi, lòng vẫn khát khao vì họ được no thoả tâm thần. Bụng có đói, miệng có khát, chân có mỏi, cơ thể có rã rời nhưng tinh thần vẫn minh mẫn, vẫn sáng suốt, vẫn muốn dõi bước theo vì tâm linh được no thoả, tinh thần sảng khoái, phúc lộc chan hoà.

Lời Chúa có sức mạnh. Bánh ban sự sống.


Lm Vũ đình Tường