CANH, CÓ THÍCH KHÔNG ?



Kết thúc hội nghị quốc tế thì nước chủ nhà đãi tiệc, người đại diện nước Mỹ quay sang người đại diện Trung Quốc ngồi bên cạnh, tay chỉ vào bát canh, tướng mạo cực kỳ nghiêm trang dùng tiếng Anh hỏi: “Canh, có thích không ?” người đại diện Trung Quốc lịch sự gật đầu bày tỏ thích.

Sau đó, liền hỏi tiếp: “Cá, có thích không ?” - “Thịt, có thích không ?” - “Trái cây, có thích không ?”...Tất cả những câu tiếng Anh đơn giản đều được trả lời bằng cái gật đầu hài hòa.

Bữa tiệc kết thúc, đại diện nước chủ nhà giới thiệu người thuyết trình tối nay, không phải ai khác mà chính là vị đại diện Trung Quốc ấy, ông ta dùng tiếng Anh rất lưu loát diễn thuyết một bài rất thâm sâu và đầy thú vị. Vị đại diện nước Mỹ rất cảm thấy không ngờ.

Diễn thuyết xong, vị diễn thuyết trở về chỗ ngồi của mình bên cạnh vị đại diện nước Mỹ và nở nụ cười thân thiện, dùng tiếng Anh hỏi vị đại diện nước Mỹ: “Diễn thuyết, có thích không ?”

(Trích: Bài ca của loài ếch)

Suy tư:

Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta thường có thái độ coi thường –ít nữa là trong lòng- những người mà chúng ta cho là ngây ngô chất phác thật thà, bởi vì họ ít khi bày tỏ vẻ bên ngoài nội tâm bên trong của mình.

Vị đại diện nước Mỹ đại diện văn hóa của nước mình: nói chuyện khi ăn, mà vị đại diện Trung Quốc đại diện văn hóa nước mình: chỉ cần thiết mới nói chuyện trong khi ăn. Và vì không hiểu văn hóa của nước khác, nên vị đại diện nước Mỹ mới cảm thấy coi thường vị đại diện Trung Quốc không biết tiếng Anh...

- Những người khiêm tốn mà chúng ta thường cho là ngây ngô, là những người biết nói và biết gật đầu đúng nơi đúng chỗ.

- Những người khiêm tốn mà chúng ta thường cho là chất phác, là những người ít nói mặc dù họ biết rất nhiều điều mà chúng ta không biết.

- Những người khiêm tốn mà chúng ta cho là những người thật thà đến dại chỉ biết gật đầu khi được hỏi, là những người luôn có đầu óc khoan dung và hiểu biết chuyện đời hơn chúng ta nhiều.

Đừng nhìn bên ngoài để đánh giá tâm hồn bên trong, bởi vì như thế là lầm to, là kiêu ngạo và có khi trờ thành tay sai cho ma quỷ mà trở thành tảng đá chặn đướng tiên thân của mình và của tha nhân.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.