MÀU LAM BỞI MÀU XANH MÀ CÓ



Người cầu đạo quỳ để tiếp nhận nghi thức thu nhận làm đệ tử. Đại sư nhẹ nhàng truyền thụ lời chú bên tai của anh ta, và cảnh cáo anh ta không được thố lộ cho bất cứ ai khác.

- “Nếu con thố lộ thì kết cục sẽ như thế nào ?”

Đại sư trả lời:

- “Bất luận là con thố lộ cho ai biết, thì người ấy sẽ bị bó buộc quăng vào nơi u minh và đau khổ, còn con thì bị đuổi ra khỏi sư môn và chịu lời nguyền rủa.”

Nghe được những lời như thế, người cầu đạo chạy thẳng ra chợ, tập họp rất nhiều người lại, sau đó lớn tiếng nói lại lời thần chú để mọi người đều có thể nghe được.

Các đệ tử khác bèn chạy đi báo cáo cho sư phụ, và yêu cầu đuổi anh ta ra khỏi sư môn, bởi vì người này không phục tùng lệnh của sư phụ.

Sư phụ điềm nhiên cười và nói:

- “Màu lam bởi màu xanh mà có, cử động của nó hiển thị mình đã thành một tôn sư rồi !”

(Trích: Bài ca của loài ếch, phần tu đức)

Suy tư:

Chúa Giê-su là đường dẫn chúng ta về với Chúa Cha, cho nên chỉ có một con đường duy nhất đó mà thôi, nhưng:

Phương pháp tu đức không chỉ có một, mà là có nhiều, cho nên không cứng nhắc vào giáo điều để uốn nắn người khác. Cách thế để nên thánh không chỉ có một, mà là có nhiều, cho nên không thể bắt người khác cứ sống theo cách của mình. Phương cách lên trời không chỉ có một, mà là có nhiều, bởi vì Thiên Chúa không hẹp hòi ích kỷ với người đang đi trên đường về với Ngài.

Có một vài người Ki-tô hữu cứ vỗ ngực nói với người khác rằng: học tôi đây nè sáng lễ, chiều kinh, tối chầu Chúa. Thế nhưng họ không biết rằng, người khác bận túi bụi mặt mày thì làm gì mà mỗi ngày sáng lễ, chiều kinh tối chầu Chúa chứ ?

Cứ lo cho phần hồn của mình trước đã, người khác nhìn thấy cách sống của mình tự nhiên hợp với cuộc sống của họ thì họ sẽ noi gương, lo gì chứ !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.