-
Thơ Hàn Mặc Tử - Tập thơ vần E - G - H
Em ?iên
tặng Tr?ng Miên
Em xé toang trong hơi gió
Em bóp nát tơ trăng
Em túm muôn tr?i lại
Em cắn vỡ hương ngàn...
Em cư?i thì sao rụng
Em khóc thì đá bay
Em nhớ chàng quá trí
Mà chàng vẫn không hay!
Em lấy chồng
Ngày mai tôi b? làm thi sĩ
Em lấy chồng rồi hết ước mơ
Tôi sẽ đi tìm mõm đá táng
Ngồi lên để thả cái hồn thơ.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:02 PM.
-
Em Nhớ Mình Xa
Em Nhớ Mình Xa
Tặng Trần Thanh ?ịch
Hôm nay có một nửa trăng thôi,
Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi!
Tôi nhớ mình xa thương đứt ruột,
Gió làm nên tội buổi chia phôi.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:02 PM.
-
Gái ở chùa
Gái ở chùa
Rừng thi?n thấp thoáng dạng quần thoa
Khuê các trâm anh cũng rứa à?
Mùi tục chưa chi mà vội chán
Cuộc đ?i mới thế đã lo xa
Nhạt mùi son phấn say mùi đạo
Chán cảnh phi?n ba mến cảnh chùa
Dì nguyệt tr? trêu lòng dạ thiễm
Trăm năm nỡ để thiệt thòi hoa.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:04 PM.
-
Gái quê
Gái quê
Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
Tôi đ?u nhận thấy trên môi em
Làn môi mong m?ng tươi như máu
?ã khiến môi tôi mấp máy thèm.
Từ lúc tóc em b? trái đào
Tới chừng cặp má đ? au au
Tôi đ?u nhận thấy trong con mắt
Một vẻ thơ ngây và ước ao.
Lớn lên em đã biết làm duyên,
Mỗi lúc gặp tôi che nón nghiêng
Nghe nói ba em chưa chịu nhận
Cau trầu của khách láng gi?ng bên.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:05 PM.
-
Ghen
Ghen
Ta ném mình đi theo gió trăng
Lòng ta tản khắp bốn phương tr?i
Cửu trùng là chốn xa xôi lạ
Chim én làm sao bay đến nơi?
Chiếc tàu chở cả một đêm trăng
Muôn ánh sao ng?i chói thẳng băng
Muôn sợi hương trầm bay bối rối
Muôn vàn thần thánh sống cao sang.
Giây phút ôi chao! Nguồn cực lạc.
Tình tôi ghen hết thú vô biên
Ai cho châu báu cho thinh sắc
Miệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:19 PM.
-
Hái dâu
Hái dâu
Em b? công lao tự thuở gi?
Chăn tằm mong kén chút duyên tơ
Cứ ngày hai buổi em đi hái
Mớ lá dâu v? xắt nh?, to
Hái dâu em nghĩ lúc làm dâu,
In trí bà già độc ác sao
Vì thế em không còn muốn nữa
Lấy chồng cực lắm, phải chơi đâu.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:06 PM.
-
Hãy nhập hồn em
Hãy nhập hồn em
?ừng nhắc nhở tên anh ngoài lỗ miệng
Vì gió hương nghe được rỉ thầm hoa
- Lộ mất rồi tâm sự của đôi ta
Chưa h? dặn ngày mai rồi tiễn biệt
Chưa khi nào đ?c đến chữ chia ly.
Bỗng đêm nay trước cửa bóng trăng quì
Sấp mặt xuống uốn mình theo dáng liễu
L?i nguy?n gẫm xanh như màu huy?n diệu
Não n? lòng viễn khách giữa cơn mơ
Tr?i từ bi cảm động ứa sương m?
Sai gió lại lay hồn trong kẽ lá
Trăng choáng váng với hoa tàn cùng ngã
Anh đoán chừng cơn ấy em ngất đi
Khổ lòng chưa, em hỡi! Mộng tình si
Cuồng dại quá, khiến nước mây sư?ng sượng
Nhưng qua rồi những phút giây tơ tưởng
Anh nhìn trăng l?n lẻn đậu cành cao
Phải gi? này đang lúc em chiêm bao
Chính gi? này anh đang yêu em thiệt
- Em hãy nhập hồn em trong bóng nguyệt.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:08 PM.
-
Hồn cúc
Hồn cúc
Bây lâu sát ngõ, chẳng ngăn tư?ng
Không dám s? tay sợ lấm hương
Xiêm áo đêm nay t? chỉnh quá
Muốn ôm hồn cúc ở trong sương.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:09 PM.
-
Hồn lìa kh?i xác
Hồn lìa kh?i xác
Há miệng cho hồn văng lên muôn trượng,
Chơi vơi trong khi hậu từng mây
?nh sáng lại sẽ tan vào hư lãng,
Tr?i linh thiêng, cao cả gợi nồng say...
Vì không giới, nơi trầm hương vắng lặng,
Nên hồn bay vùn vụt tới trăng sao,
Sóng gió nổi rùng rùng như địa chấn,
Và muôn vàn thần phác ngả lao đao.
Cả hơi hám muôn xưa ám ảnh,
Hồn trơ vơ không biết lạc vào đâu?
Và sướng phải muôn vàn tinh khí lạnh,
Hồn mê man bất tỉnh một hồi lâu.
Rồi sảng sốt bay tìm muôn tử khí,
Mà muôn sao xa cách cõi hoang sơ
Hồn cảm thấy bùi ngùi như rớm lệ,
Thôi hồn ơi, phiêu lạc đến bao gi?!
Hồn hãy thoát ly ra ngoài tâm tưởng
Là hồn đừng nghĩ ngợi đến hồn trong,
Cứ để mặc hồn bay ngoài lưởng vưởng,
Ngao du cùng khắp cõi trí mênh mông.
Xác hồn ta sẽ rút bao nguồn trăng loạn,
Ngấm vào trong cơ thể những hoa hương,
Và sẽ thở ra toàn hơi thở sáng,
?ể trên cao, hồn kh?i lộn màu sương.
Rồi hồn nhắm tử thi hồn tan rã,
Bốc thành âm khí loãng nguyệt cầu xa
Hồn mất xác, hồn sẽ nghiêng ngả,
Và kêu rêu thảm thiết khắp bao la...
Ôi hồn thiêng liêng không h? chết đặng,
Làm sao hồn chẳng hiểu nghĩa vô biên.
Ngày tận thế là ngày tán loạn,
Xác của hồn, hồn của xác y nguyên.
?êm nay ta khạc hồn ra kh?i miệng,
?ể cho hồn đỡ bớt nỗi bi thương.
Nhưng khốn nỗi xác ta đành câm tiếng,
Hồn đi rồi, không nhập xác thê lương.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:11 PM.
-
Hồn là ai
Hồn là ai
Hồn là ai là ai? Tôi không biết
Hồn theo tôi như muốn cợt chơi tôi
Môi đầy hương tôi không dám ngậm cư?i
Hồn vội mớm cho tôi bao ánh sáng
Tôi chết giả và no nê vô vạn
Cư?i như điên, sặc sụa cả mùi trăng
?o tôi là một thứ ngợp hơn vàng
Hồn đã cấu, đã cào, nhai ngấu nghiến
Thịt da tôi sương sần và tê điếng
Tôi đau vì rùng rợn đến vô biên
Tôi dìm hồn xuống một vũng trăng em
Cho trăng ngập trăng dồn lên tới ngực
Hai chúng tôi lặng yên trong thổn thức
Rồi bay lên cho tới một hành tinh
Cùng ngả nghiên lăn lộn giữa muôn hình
?ể gào thét một hơi cho rởn ốc
Cả thiên đư?ng trần gian và địa ngục
Hồn là ai? Là ai? Tôi không hay
Dẫn hồn đi ròng rã một đêm nay
Hồn mê mệt lả mà tôi thì chết giấc.
Last edited by Bachy; 12-27-2005 at 03:12 PM.
Posting Permissions
- You may not post new threads
- You may not post replies
- You may not post attachments
- You may not edit your posts
Forum Rules