VUA LOÀI CHIM



Một buổi sáng của tháng năm, trời quang mây tạnh, một bầy chim ào ào từ trong rừng sâu và ngoài đồng ruộng bay ra. Nào là chim ưng, chim cú, chim sơn ca, chim quạ, chim khách.v.v...líu lo ồn ào tập họp nhau lại, chuẩn bị tiến hành một cuộc thi bay, ai bay cao nhất thì người ấy làm vua các loài chim.

Tín hiệu vừa phát ra, toàn bộ bầy chim hướng lên trời cao xanh mà bay, nhất thời giữa đồng ruộng bụi mịt mù, tiếng chim kêu ốn ào, giống như một đám mây đen bay qua.

Những con chim nhỏ rất nhanh bị bỏ lại phía sau, bay không nổi, chỉ có cách là bỏ cuộc thi. Những con chim lớn thì vẫn có thể kiên trì một trận, nhưng gió thổi đến thì chúng nó chỉ có thể rung động đôi cánh, chứ không thể nảo bay tiến tới được. Chỉ có con diều hâu là không giống như thế, nó bay được cao nhất, nhanh nhất, vững vàng nhất, thân thế nó mạnh mẽ, bay thẳng vào trong ráng mây. Lũ chim nhao nhao hét lớn: “Diều hâu mới là vua loài chim !”

Lúc ấy, đột nhiên có một âm thanh nói: “Ta mới là người bay được cao nhất,” một con chim nhỏ không tên tuổi lớn tiếng kêu lên.

Hóa ra là nó len én núp dưới chùm lông ức của con diều hâu, khi diều hâu bay vào trong mây thì nó mới chui ra, bay cao hơn cả diều hâu, vừa bay vừa nói: “Ta mới là vua loài chim.” Lũ chim nhao nhao nói: “Anh không tuân giữ luật chơi,” thế là chúng nó lập tức quyết định, ai có thể bay thật thấp thì kẻ ấy làm vua loài chim.

Nhưng con chim nhỏ ấy lại tìm một cái hang chuột và chui vào, lũ chim càng thêm phẩn nộ: “Chúng ta phải trừng phạt anh,” chúng nó quyết định nhốt con chim nhỏ trong hang, và sai chim cú làm người canh giữ.

Đến tối, lũ chim đã nghỉ ngơi, chỉ có chim cú đứng canh gác bên ngoài hang chuột, nhưng nó nhanh chóng mệt mỏi nên nhắm một con mắt mà nghỉ ngơi, dùng con mắt còn lại giữ cửa hang. Con chim nhỏ ấy thò đâu ra để nghe ngóng, ý đồ là bỏ chạy, nhưng chim cú vừa nhìn thấy thì lập tức xông lại, con chim nhỏ thụt đầu vào hang, một lúc sau, chim cú quá mệt nên nhắm cả hai con mắt mà ngủ, con chim nhỏ nhìn thấy cơ hội đã đến, lập tức lén lén bỏ chạy.

Từ đó về sau, chim cú không dám lộ diện vào ban ngày, bằng không thì các con chim khác sẽ truy đuổi nó, nhổ sạch lông trên mình nó, bởi vì nó không làm tròn trách nhiệm của mình. Và con chim nhỏ ấy cũng không dám khinh thường bay ra ngoài, nó chỉ có thể chui qua chui lại trong hàng rào, không ngừng kêu the thé: “Ta mới là vua loài chim,” cho nên các con chim khác gọi nó là “vua hàng rào.”

(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)

Gợi ý:

Các em thân mến,

Làm người khi làm việc gì thì đều phải dựa vào bản lãnh của mình để giành được sự ủng hộ của người khác, chỉ dựa vào kỷ xảo đầu cơ và ăn gian làm dối thì sẽ không có được sự đồng cảm và tôn trọng của mọi người. Ngoài ra, làm việc thì phải tận trung với chức vụ, không nên chểnh mảng với chức vụ và trách nhiệm mà phạm sai lầm lớn.

Trách nhiệm của các em là làm con trong gia đình, cho nên cần phải vâng lời va giúp đỡ cha mẹ; trách nhiệm của các em là một học sinh ở nhà trường, cho nên khi đến trường thì nên hòa đồng vui vẻ với các bạn, lên lớp thì chuyên chăm học hành; và trách nhiệm của các em cũng là một Ki-tô hữu, là con của Chúa, cho nên các em phải học hỏi Lời Chúa và thực hành lời của Chúa dạy: yêu thương tha nhân như chính mình...

Nếu chúng ta không làm tròn bổn phận và trách nhiệm của mình, thì không ai đứng về phía chúng ta, nhưng nếu chúng ta làm tròn trách nhiệm, dù trách nhiệm đó có nhỏ xíu, thì vẫn là bày tỏ một tâm hồn trung tín và cầu tiến.

Các em thực hành:

- Làm bài tập thật tốt là chu toàn bổn phận.

- Khi làm việc thì chuyên tâm làm, không làm dở chừng.

- Noi gương Chúa Giê-su làm tròn bổn phận của Cha trên trời: đi lễ nhà thờ và thực hành những lời của Chúa Giê-su dạy.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.