NGƯỜI THÂN GIÚP ĐỠ



- “Anh yêu”, bà vợ nói với chồng: “Em cảm thấy những này tháng của chúng ta qua đi thật là xấu hổ. Ba thuê nhà cho chúng ta, anh trai thì đem thức ăn đến và tiền mua áo quần, ông chú thì giúp chúng ta điện nước, ngay cả vé coi phim thì bạn bè cũng tặng cho. Em thì không phàn nàn gì cả, chỉ là cảm thấy chúng ta có thể sống như thế này thì rất đạt.”

Chồng trả lời:

- “Đương nhiên là có thể, gần đây anh cũng đã nghĩ đến vấn đề ấy, em còn có một anh trai và hai ông cậu đều chưa cho chúng ta một xu nào cả.”

Suy tư:

Vợ chồng khi mới cưới thì cha mẹ, anh chị em, bà con bạn bè đều có quà mừng đôi tân hôn, đó là một “phong tục” tốt lành mà hầu như quốc gia dân tộc nào cũng có.

Tuy nhiên, chỉ sống dựa vào sự giúp đỡ của người khác mà không làm gì cả thì thật là một chuyện không nên, bởi vì hạnh phúc chính là hưởng thụ những gì mà do mình lao động làm ra thì mới cảm thấy sung sướng và có giá trị, và hạnh phúc đó mới là chính đáng, bằng không thì chỉ sống hưởng thụ như con chim nhốt trong lồng, đúng giờ thì chủ cho ăn mà không phải tung cánh bay nhảy trên bầu trời rộng bao la...

Thời nay, có những cặp vợ chồng trẻ cứ ỷ lại vào tiền bạc của cha mẹ mà không phải đi làm gì, chồng thì đàn đúm rượu chè với bạn bè, vợ thì cả ngày trang điểm cho đẹp để làm kiểng với hàng xóm, như thế hạnh phúc sẽ có ngày đội nón ra đi mà không báo trước, bởi vì nó cảm thấy đó không phải là nơi ở chân chính của nó.

Của cải do mình làm ra cách chính đáng thì hưởng thụ cảm thấy hạnh phúc khi hưởng thụ...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.