HÃY SÁM HỐI VÀ TIN VÀO TIN MỪNG

Chiều thứ tư lễ Tro, 25-2-2009, ĐTC Biển Đức đã chủ sự cuộc rước kiệu sám hối từ nhà thờ thánh Anselmo của dòng Biển Đức tới đền thờ thánh nữ Sabina của dòng Đa Minh và chủ sự thánh lễ tại đền thờ này với nghi thức bỏ tro mở đầu Mùa Chay Thánh. Trong bài giảng, ĐTC đặc biệt quảng diễn lời mời gọi của thánh Phaolô tông đồ trong thư thứ 2 gửi tín hữu Corinto: ”Nhân danh Chúa Kitô, tôi nài xin anh em: hãy hòa giải với Thiên Chúa” (5,2). Lời mời gọi này của Thánh nhân như một lời kích thích hãy nghiêm túc thực thi lời kêu gọi của mùa chay về sự hoán cải. (Nguồn: Vatican)

Ai cũng khao khát hạnh phúc, ai cũng đi tìm hạnh phúc nhưng lắm khi người ta chỉ chạy theo ảo ảnh của nó. Ai cũng biết rằng tiền tài, danh vọng và lạc thú trong cuộc sống tự nó không phải là hạnh phúc thật. Hạnh phúc không phải là một nơi để đi đến, hạnh phúc là một hướng đi. Có đi theo hướng đó, con người mới cảm thấy được hạnh phúc.

Một người đàn ông chán đời nọ đang đứng nhìn xuống dòng nước từ một chiếc cầu cao. Ông đốt một điếu thuốc lá cuối cùng trước khi kết liễu cuộc đời.

Ông không còn lối thoát nào khác hơn nữa. Ông đã làm đủ mọi cách để lấp đầy nỗi chán chường trong tâm hồn. Ông đi đây đi đó, ông tìm lạc thú trong các cuộc vui trác táng, ông chạy đến với mọi thứ hơi men và khói thuốc. Nhưng chán chường vẫn cứ chán chường. Ông thử thời vận cuối cùng bằng một cuộc hôn nhân, nhưng không có người đàn bà nào có thể ở bên cạnh ông được vài tháng bởi vì ông đòi hỏi quá nhiều, nhưng lại không biết nghĩ đến người khác. Ông nhận ra rằng ông đã chán chường mà cũng không ai được hạnh phúc bên cạnh ông. chỉ có dòng sông may ra mới mang lại cho ông sự thanh thản.

Người đàn ông chưa hút xong điếu thuốc thì có một người hành khất cũng đi qua chiếc cầu.. Con người rách rưới đó dừng lại nhìn người đàn ông và chìa tay xin giúp đỡ. Người đàn ông chán đời không ngần ngại rút cả ví tiền trao cho người hành khất. Ông giải thích rằng: bên kia thế giới ông không cần tiền bạc nữa. Người hành khất cầm lấy chiếc ví một lúc rồi trao lại cho khổ chủ. Ông ta nhìn thẳng vào đôi mắt của kẻ chán đời và nói: "Thưa ông, tôi không cần một số tiền lớn như thế. Tuy là một người hành khất, nhưng tôi không là một kẻ hèn nhát. Tôi cũng không muốn cầm tiền của một người hèn nhát. Ông hãy giữ lại tiền của ông và đem qua thế giới của ông". Nói xong, người hành khất ném cả chiếc ví tiền xuống dòng sông rồi lặng lẽ bước đi, bỏ mặc kẻ chán đời tiếp tục gặm nhấm nỗi đắng cay chua xót của ông.

Đã hut xong điếu thuốc, nhưng kẻ chán đời vẫn chưa muốn kết liễu cuộc đời. Ông nhìn theo người hành khất đang khuất xa dần. Tự nhiên, ông không muốn chết nữa, mà chỉ muốn nhặt lại chiếc ví để trao tặng cho người hành khất.Chưa một lần trong đời, ông biết mở ví trao tặng cho bất cứ người nào. Giờ phút này, ông muốn mở rộng tâm hồn, mở rộng đôi tay để trao tặng và muốn tiếp tục sống.

Không gì buồn chán bằng sống không có định hướng, không có lẽ sống. Sống mà không biết tại sao mình sống, mình sẽ đi về đâu là điều làm cho người ta chán chường và đau khổ nhất.

Thật vậy, sống thân phận con người là sống chiến đấu không ngừng khi luôn phải chọn lựa. Đức Giêsu Con Thiên Chúa làm người cũng không ngoại lệ. Người đã bị Satan cám dỗ bốn mươi ngày đêm trong hoang mạc.

Khi phải sống một mình trong nơi thanh vắng, theo lẽ thường sự cô độc luôn là cơ hội cho nhiều cơn cám dỗ lôi kéo con người sa ngã. Tuy nhiên theo cách trình bày của Tin Mừng Maccô cho thấy, việc các Thiên Thần hầu hạ Đức Giêsu như là dấu chỉ Người luôn gắn bó mật thiết với Thiên Chúa. Nên Người đã phá vỡ quyền lực Satan trước khi sứ vụ của Người bắt đầu.

Khởi đầu hoạt động rao giảng của Đức Giêsu tại Galilê được Maccô tóm tắt trong các câu 14-15. Sau biến cố Gioan Tẩy giả bị bắt, kết thúc hoạt động của ông. Đức Giêsu, trước đây được Gioan làm phép rửa cho, nay trở lại Galilê và tại đó, bắt đầu công trình cứu chuộc của Người. Sứ điệp Người phải truyền đạt được xác định ngay từ đầu đó là Tin Mừng của Thiên Chúa. Tin Mừng ấy đến từ Thiên Chúa và nói về Thiên Chúa. Đức Giêsu cho biết rằng những gì Thiên Chúa đã hứa, nay đang trở thành hiện thực. Và Người kêu gọi chúng ta "hãy sám hối và tin vào Tin Mừng".

Đã chọn lựa thì đòi hỏi phải hy sinh, phải từ bỏ nếp sống cũ, nghĩa là hoán cải để theo Đức Kitô đến cùng. Như lời thánh Phêrô đã nói trong thư thứ nhất: "Lãnh nhận phép rửa, không phải là được tẩy sạch vết nhơ thể xác, mà là cam kết với Thiên Chúa sẽ giữ lương tâm trong trắng." (1Pr 3, 21)

Khi đã chọn Đức Giêsu và xin chịu phép rửa tội, Kitô hữu cũng chia sẻ số phận của Chúa. Satan sẽ tấn công tất cả những ai thuộc về Người, như đã từng tấn công, cám dỗ chính Đức Giêsu. Vì vậy, cũng trong bài giàng nhân ngày lễ khai mạc Mùa Chay, ĐTC nói thêm rằng ”Để Chúa Kitô có thể hoàn toàn hiển trị nơi mình, tín hữu đã chịu phép rửa phải trung thành tuân theo các giáo huấn của Chúa; không bao giờ quên tỉnh thức canh chừng, để đối thủ có thể phục hồi những gì hắn đã mất”.

Trong cuộc đời trần thế của mình, nếu mọi Kitô hữu luôn tin tưởng vào Lời Chúa thì sẽ đứng vững, nếu không tin tưởng vào Lời Ngài thì bị sụp đổ và sa ngã như người đàn ông chán đời nọ. Đức Giêsu luôn trung thành với Thiên Chúa, do đó đã sống hòa bình với dã thú và được các Thiên Thần hầu hạ. Xin Chúa cho tất cả mọi người luôn biết gắn bó với Tin Mừng của Chúa là chính Đức Giêsu, để sống thực sự hoán cải, ra sức sửa đổi đời sống mình để ngày càng hiểu biết và tin yêu Chúa Giêsu hơn.


Phanxicô Xaviê