Kính Chiếu Yêu
Kinh Điển Khai Thị Tuyển Tập
Trích từ [Chương Đại Thế Chí niệm Phật Viên Thông] và
[Chương Năm Mươi Ấm Ma] trong “Kinh Lăng Nghiêm Thiển Thích”.
ISBN-0-88-139-075-5
Chân lý chính là vàng thật (chân kim), mà kinh Lăng Nghiêm chính là một bộ kinh được ví như tấm kính chiếu yêu trong Phật giáo.
Tại sao tôi nói “Kinh Lăng Nghiêm” là chân thật? Là vì nghĩa lý trong kinh được Phật giảng giải rất rõ ràng, rất chính xác, cho nên dù thiên ma hay ngoại đạo cũng đều phải hiện nguyên hình, cho đến những kẻ giả mạo thiện tri thức cũng bị lộ sạch bản chất khi kính này soi tới. Vì vậy “Kinh Lăng Nghiêm” chính là một bộ kinh được ví như tấm kính chiếu yêu trong Phật giáo.
Hòa Thượng Tuyên Hóa
Thiên Ma Nhiễu Loạn
Quý vị nếu muốn khôi phục lại tánh Như Lai Tạng của mình, trước tiên phải giữ gìn ba yếu tố: tinh, khí, thần.
Tại sao ma ở cõi trời lại đến quấy nhiễu quý vị? Chính vì quý vị là người có công phu tu tập, tu hành có định lực rồi. Tuy chút định lực của quý vị không có gì quan trọng nhưng cũng có thể làm chấn động cung điện của thiên ma, giống như động đất vậy. Vì chúng cũng có thần thông, cho nên một khi cung điện vừa rung chuyển thì liền quan sát: “Ồ! Tại sao cung điện của chúng ta lại vô cớ chấn động? Tại sao lại vỡ tung thế này?”. Chúng liền biết thế gian có người sắp thành đạo, cho nên mới có định lực làm tan vỡ cung điện của chúng. Chúng bèn nói: “Thì ra ngươi muốn phá hoại ta sao? Ta sẽ phá định lực của ngươi trước!” Bởi vậy chúng liền kéo đến phá hỏng định lực của vị này, đây chính là thiên ma.
Quỷ thần cũng như vậy, thấy quý vị tu hành sắp chứng quả, chúng bèn nổi tâm ganh ghét. “Ngươi sắp chứng quả sao? Ta sẽ đến phá hỏng công phu tu hành của ngươi.” Thế là chúng liền chui vào trong tâm quý vị, hoặc dựa vào thân quý vị, khiến cho định lực của quý vị không thành, khiến cho quý vị bị tẩu hỏa nhập ma. Chuyện bị ma gá vào này chẳng phải đoạn kinh trước tôi đã giảng rồi sao, việc này rất hệ trọng. Tại sao bị vướng vào ma? Vì quá trình lọc tâm của quý vị không đúng cách, vì chỗ lập tâm của quý vị không chân chánh. Cho nên khi quý vị còn chút tâm tà thì liền dính vào ma, đây gọi là tẩu hỏa nhập ma - mất hỏa hầu, nhập vào ma.
Hoặc bị ly, mỵ, vọng lượng, tất cả những loài này đều thuộc về yêu quái. Một khi gặp phải cảnh giới này mà tâm quý vị không nhận thức được, không tỏ rõ được thì sẽ “nhận giặc làm con”. Quý vị thử nghĩ, thế thì đồ đạc của quý vị, chúng có thể không cướp đi, không trộm mất sao? Quý vị dẫn giặc vào nhà, tất cả những tài sản vô giá trong nhà đều bị chúng cướp sạch. Những gì được gọi là tài sản vô giá của quý vị? Bây giờ tôi sẽ nói thật cho quý vị biết, hãy nhớ kỹ! Phải tin tưởng lời tôi nói, hãy nhớ kỹ, đừng nghi ngờ lời tôi! Vì sao? Vì đây chính là vấn đề then chốt, có liên quan mật thiết đối với tiền đồ và sinh mệnh của quý vị! Bảo bối của quý vị là gì? Đó chính là tánh Như Lai Tạng sẳn có của mình. Chúng có thể cướp được Như Lai Tạng này sao?[1] Ở đoạn trước, chẳng phải tôi đã giảng về ba thứ tinh, khí, thần rồi sao? Nếu quý vị muốn khôi phục lại tánh Như Lai Tạng của mình, trước tiên phải giữ gìn tinh, khí, thần. Nếu không giữ kỹ, sẽ bị đoạt mất, bị cướp đi, quý vị hãy cẩn thận một chút.
[1] Yêu, ma, quỷ, thần không thể đoạt mất Như Lai Tạng Tánh, nhưng lại có thể đoạt mất phương tiện, nhịp cầu để ta trở về tánh Như Lai Tạng. Đó chính là tinh, khí, thần. Khi phương tiện ấy bị phá hủy thì bạn sao thành Phật được.
Không Được Vọng Ngữ
Hiện nay có những người tự cho mình là Phật, đừng nói họ có lục thông hay ngũ thông gì, tôi tin rằng ngay cả một thông họ cũng còn chẳng thông.
Hiện nay có những người không những cho rằng trình độ của tứ quả A-la-hán còn thấp mà còn tự cho mình là Phật. Nhưng đức Phật có đủ tam thân, tứ trí, ngũ nhãn, lục thông, thế thì những người tự cho mình là Phật, quý vị hãy hỏi họ xem họ có được bao nhiêu thần thông? Trong lục thông, loài quỷ thần có năm thứ, chỉ thiếu lậu tận thông, chỉ khi đạt đến quả vị Phật mới trọn vẹn lục thông. Tôi tin rằng hiện những người tự cho mình là Phật, đừng nói lục thông hay ngũ thông, mà ngay đến một thông họ cũng chẳng có. Vì một thông cũng không thông, cho nên họ mới tuyên bố mình chính là Phật rồi. Nếu thật sự có được một thông họ sẽ không bao giờ đưa ra lời đại vọng ngữ như thế.
Chưa thành Phật mà nói đã thành, quý vị thử nghĩ xem, người có trí tuệ có nói những lời ngu si như vậy không? Chưa đạt đến quả vị đó mà tự cho rằng mình đã đạt, đấy là người ngu si! Cũng ví như trong những nước dân chủ, ai ai cũng có thể làm tổng thống. Không sai! Người nào cũng có thể làm tổng thống, nhưng không phải ai ai cũng là tổng thống. Quý vị phải được mọi người tuyển chọn mới chính thức làm tổng thống được. Vậy thì người nào mới chính là tổng thống? Người nào được làm phó tổng thống? Đó chính là đạo lý này. Quý vị chưa từng đi học, cũng chưa hề nghiên cứu đạo lý nào, lại đòi ra làm tổng thống. Ngay cả tên mình còn chưa biết ký thì làm sao đảm nhiệm chức vụ tổng thống? Việc thành Phật cũng vậy, quý vị không tu hành, chưa từng khổ hạnh sáu năm trên núi Tuyết, cũng chưa tọa thiền bốn mươi chín ngày đêm dưới cội bồ đề. Những công phu như vậy, quý vị còn chưa từng thực hành ngày nào mà lại được thành Phật ư? Thật quá dễ dàng! Cho nên đây chính là một loại cuồng vọng.
Si Ái Dấy Khởi Tất Đọa Địa Ngục
Lỗi lầm lớn nhất của con người là gì? Đó chính là si ái: ngu si và tham ái.
Cái gì là lỗi lầm lớn nhất của con người? Đó chính là ngu si và tham ái vậy. Ngu si và ái nhiễm có thể giảng là hai thứ, cũng có thể giảng là một thứ: si ái, vừa ngu si lại vừa ái nhiễm. Do cái tâm vô minh này nên cái gì quý vị cũng không biết, chỉ biết có si ái, từ sáng đến tối luôn nghĩ tưởng đến thứ này, nhớ tưởng việc dâm dục này, tưởng nhớ việc ái dục này. A! Giờ giờ phút phút không lúc nào buông nổi. Nếu quý vị có tâm nghiên cứu Phật Pháp giống như tâm đam mê những thứ này, thời thời khắc khắc không quên Phật Pháp thì chắc chắn sẽ mau chóng thành Phật. Chỉ tiếc rằng quý vị không thể chuyển tâm háo sắc thành tâm hâm mộ Phật Pháp, cho nên học Phật Pháp, học đi học lại, càng học càng cảm thấy khô khan, vô vị, còn bảo: “Tôi có nhiều lỗi lầm như vậy, Phật Pháp đều chỉ ra hết. Ái dà! Tôi thật là không muốn học nữa, học Phật Pháp là phải học để trừ sạch hết những lỗi lầm của mình, tôi làm sao có thể làm được chứ?” Đây chính là một đặc tính của si ái. Ở trên, kinh văn đã nói: “Do vọng tưởng nên mê lầm chân lý (mê lý vi cữu).” Nay tôi có thể nói “do si ái nên mê lầm chân lý ”, đó chính là “si ái vi cữu”[1], chính là do cái lỗi của si ái vậy.
Vì quý vị có si ái, cho nên mới thành “biến mê” (đầy dẫy si mê, mê lầm cùng khắp), chuyện gì cũng mê muội, chuyện gì cũng không thấu hiểu, mà nguyên nhân trước nhất chính bởi si ái. Vì có si ái cho nên cái gì cũng không biết, cái gì cũng không đoái hoài, đọa địa ngục thì đọa địa ngục, bận tâm chi cho nhiều! Bởi thế bất chấp tất cả.
Chính vì lỗi si ái này mà quý vị suốt ngày cứ nhớ tưởng đến người nữ, còn người nữ thì lại nhớ đến người nam, Từ đó phát sanh ra một thứ “không tánh hư vọng (false emptiness)”[2]. “Thứ mê này biến hóa không ngừng, từ đó mà thế giới phát sinh”[3]. Từ một thứ mê biến ra hai thứ mê, hai thứ mê biến thành ba thứ mê, cứ thế tiếp tục không ngừng. Người trí nên chú ý vào đoạn kinh văn này, nhìn cho thật kỹ, bởi đoạn văn này nói rõ đến tận xương tủy của quý vị, nói ra hết tật xấu của quý vị rồi đấy.
[1] Bài trên là giải thích phần Kinh văn: “Vì có si và ái nên phát sinh ra mê lầm cùng khắp, mà có hư không. Cái mê này biến hóa không ngừng, từ đó mà thế giới phát sinh.” của đoạn Kinh văn này trong “Ngũ Thập Ấm Ma’ của Kinh Lăng Nghiêm: “Do ông vọng tưởng nên mê lầm chân lý. Do mê lầm chân lý nên si ái phát sinh. Bởi có si ái nên mới thành mê lầm cùng khắp. Do mê lầm cùng khắp nên nảy sinh cái không tánh hư vọng. Và do bởi cái mê này biến hóa không ngừng, từ đó mà thế giới phát sinh.”
Do nhữ vọng tưởng, mê lý vi cữu, si ái phát sanh, sanh phát biến mê, cố hữu không tính. Hóa mê bất tức, hữu thế giới sanh.
由汝妄想,迷理為咎,癡愛發生,生發遍迷,故有空性。化 迷不息,有世界生。
[2] Nguyên nhân hư không hiện hữu, bởi vậy, nếu muốn “đập vỡ hư không” hoặc muốn “hư không tan vụn” thì cũng ngay chỗ này đây.
[3] Nguyên nhân thế giới thành lập.
http://www.dharmasite.net/KinhChieuYeu.htm#18