-
Moderator
V - Vị Vua Không Quân Đội
Vị Vua Không Quân Đội
Nếu tạm định nghĩa vua là người nắm tối thượng quyền trong một vương quốc thì Chúa Giêsu là vị vua không quân đội và không lãnh địa. Trước toà Philatô, Chúa Giêsu đã công khai tuyên bố điều đó: “Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do Thái. Nhưng thực ra Nước tôi không thuộc chốn này” (Ga 18, 36). Sứ mệnh của Ngài là: “Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi” (Ga 18, 37). Thế nhưng vị vua không quân đội và không lãnh địa này lại đã làm cho người ta sợ hãi.
Người đầu tiên sợ hãi là Philatô, ông hỏi Chúa Giêsu: “Sự thật là gì?” nhưng ông không đủ can đảm đối diện với sự thật. Ông đã bỏ ra ngoài để tránh phải lắng nghe và đối diện với sự thật.
Thành phần thứ hai là các thượng tế Do Thái, với tư cách là giới lãnh đạo, các thượng tế này quá hiểu nỗi nhục mất nước và niềm đau phải nộp thuế cho vua Xê-da. Vậy mà khi phải đối diện với vị vua không quân đội, họ đã sợ vị vua này hơn là sợ thế lực thống trị của Rôma và vì sợ hãi, họ muốn giết Ngài và đã công khai trơ trẽn thưa với Philatô rằng: “Chúng tôi không có vua nào cả, ngoài Xê-da” (Ga 19, 15).
Thành phần thứ ba có thêm các người Pha-ri-sêu đi cùng các thượng tế xin Philatô cho lính canh mộ đến ngày thứ ba. Họ sợ Lời Chúa phán trước “Sau ba ngày, Ta sẽ trỗi dậy”(Mt 27, 63).
Ngược lại, dân chúng lại là những người sớm cảm nhận được Nước Chúa. Ngay từ bài giảng đầu tiên tại Hội đường Ca-phác-na-um “Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư” (Mc 1, 22). Họ là những người được chứng kiến việc Chúa làm: “Người mù xem thấy, kẻ què đi được, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng” (Mt 11,5). Chính những người mù lại nhận thức Chúa là ánh sáng để xin Chúa cho được nhìn thấy. Đặc biệt người mù từ khi mới sinh lại nhận thức rõ quyền năng Thiên Chúa hơn các người Pha-ri-sêu. Khi đọc lại trích đoạn đối thoại giữa họ ta thấy rõ điều đó:
“Họ liền mắng nhiếc anh: “Có mày mới là môn đệ ông ấy, còn chúng ta, chúng ta không biết ông Giêsu ấy bởi đâu mà đến” Anh đáp: “Kể cũng lạ thật ! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt tôi ! Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhận lời những kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhận lời kẻ ấy. Xưa nay chưa hề nghe ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh. Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì” (Ga 9, 28-33).
Cả người chết cũng nghe được tiếng Chúa và vâng Lời Người:
Bắt đầu từ một em bé “Người cầm lấy tay nó và nói: “Ta-li-tha-kum”, nghĩa là: “Này bé, Thầy truyền cho con trỗi dậy đi!” Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và người ta kinh ngạc sững sờ (Mc 5,41-42).
Rồi đến một thanh niên: “Đức Giêsu nói: “Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy!” Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Đức Giêsu trao anh ta cho bà mẹ. (Lc 7,14-15).
Sau nữa là La-da-rô: “Người kêu lớn tiếng: Anh La-da-rô, hãy ra khỏi mồ!” Người chết liền đi ra chân tay còn quấn vải, và mặt còn phủ khăn. (Ga 11,43-44).
Đó là “lãnh địa” của Chúa Giêsu. Ngài thống trị vương quốc mà không một vua chúa thế gian nào có thể với tay tới. Nước Ngài là Nước sự thật, Nước bác ái, Nước công bình, Nước sự sống, Nước ơn phúc, Nước hoà bình !
Có thể thấy vai trò của các vua chúa quan quyền thế gian là vật chất và hưởng thụ như trong hình ảnh dụ ngôn: “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng: “Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu !” Rồi ông ta tự bảo: “Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã !” Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: “Đồ ngốc ! nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?” (Lc 12, 16-20). Ai là người đòi mạng của nhà phú hộ kia ? Tiếng nói cuối cùng đó là quyền năng của Đức Giêsu Kitô Vua. Quyền năng của Ngài là quyền năng tuyệt đối. Mọi vua chúa quan quyền đều có lúc khởi sự, nhưng chỉ mình Ngài mới kết thúc. Vì chỉ có mình ngài tự xưng “Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là Đấng hiện có, đã có và đang đến, là Đấng Toàn năng” (Kh 1,8).
Lạy Chúa Giêsu Kitô Vua vũ trụ
Nước của Chúa là thánh thiện và yêu thương.
Quyền năng của Chúa là bao dung và cứu độ.
Xin cho chúng con được luôn ý thức mỗi ngày khi đọc Kinh Lạy Cha:
“Chúng con nguyện Danh Cha cả sáng
Nước Cha trị đến”
Trị đến trong tâm hồn con,
Trị đến trong gia đình con,
Trị đến trong đất nước con
Và trị đến trên toàn thế giới. Amen.
Lm. Phêrô Hồng Phúc
Posting Permissions
- You may not post new threads
- You may not post replies
- You may not post attachments
- You may not edit your posts
Forum Rules